Home » Archives for tháng 9 2015
Am mây ...
Một đạo sĩ ẩn dật trong khu rừng tận đỉnh núi đầy mây phủ. Trái cây nước suôi, gió quạt, đèn trăng, cuộc đời đạm bạc thật là giải thoát.
Nhưng có thân là có già bệnh. Một Phật tử thây cần phải ở hẳn tại chỗ để chăm sóc thầy. Hôm nay mang thêm con mèo về làm bạn. Mai xin con chó về thêm vui. Vườn quá rộng ngại gì không có đàn gà và vài con bê. Cuối cùng một cơ sở như vậy phải thêm người trông coi. Chẳng bao lâu, vùng núi quạnh hiu biến thành một thôn trang trù phú đông đảo.
Đức Phật dạy : Thiểu dục tri túc. Lâu lâu chúng ta phải kiểm kê tài sản, đừng để nó sinh sôi nẩy nở lúc nào không hay.
http://www.b-lốc.vn/2015/09/am-may.html
Nhưng có thân là có già bệnh. Một Phật tử thây cần phải ở hẳn tại chỗ để chăm sóc thầy. Hôm nay mang thêm con mèo về làm bạn. Mai xin con chó về thêm vui. Vườn quá rộng ngại gì không có đàn gà và vài con bê. Cuối cùng một cơ sở như vậy phải thêm người trông coi. Chẳng bao lâu, vùng núi quạnh hiu biến thành một thôn trang trù phú đông đảo.
Đức Phật dạy : Thiểu dục tri túc. Lâu lâu chúng ta phải kiểm kê tài sản, đừng để nó sinh sôi nẩy nở lúc nào không hay.
http://www.b-lốc.vn/2015/09/am-may.html
Lòng Khoan Dung
Dạ tiệc linh đình. Một cơn gió mạnh tắt hết đèn đuốc. Trong đêm tối, một kẻ cợt nhả bị cung nữ dứt được giải áo, trình vua. Vua ra lệnh : Tất cả ai ai cũng phải bứt hết giải áo vứt đi, trước khi thắp lại đèn.
Tiệc tan, trước khi giải tán, vua nói rõ sự việc, kết rằng :
Tửu sắc là điều thường nhân ít ai tránh khỏi. Nay cho uống rƯỢu say, lại cận kề người nữ. Gặp cơ hội thuận tiện, mấy ai tự chủ. Còn như biết rõ tội phạm mà không trừng trị thì phép nước mất nghiêm minh.
Lòng trẫm chưa được vô tư như thánh nhân khi biết rõ người phạm lỗi nên thà chẳng biết còn hơn.
về sau, vua lâm nạn, một viên quan trẻ tuổi liều mình cứu giá. Vua thoát chết, hỏi tên họ ân nhân.
- Thưa, thần chính là kẻ bị cung nữ bứt giải áo trong dạ tiệc năm xưa.
Thông minh và tế nhị tô điểm cho đức khoan dung hào quang thêm sáng.
Tiệc tan, trước khi giải tán, vua nói rõ sự việc, kết rằng :
Tửu sắc là điều thường nhân ít ai tránh khỏi. Nay cho uống rƯỢu say, lại cận kề người nữ. Gặp cơ hội thuận tiện, mấy ai tự chủ. Còn như biết rõ tội phạm mà không trừng trị thì phép nước mất nghiêm minh.
Lòng trẫm chưa được vô tư như thánh nhân khi biết rõ người phạm lỗi nên thà chẳng biết còn hơn.
về sau, vua lâm nạn, một viên quan trẻ tuổi liều mình cứu giá. Vua thoát chết, hỏi tên họ ân nhân.
- Thưa, thần chính là kẻ bị cung nữ bứt giải áo trong dạ tiệc năm xưa.
Thông minh và tế nhị tô điểm cho đức khoan dung hào quang thêm sáng.
Hai Đệ Tử
Thầy lâm bệnh, phân công :
A xoa bóp chân phải.
B xoa bóp chân trái.
Kề cận bên nhau, nhỏ to trò chuyện. Mỗi lần A tỏ ý phản đối B thì đâm chân trái một cái. B phát cáu trả thù lại đấm chân phải một cái. Rốt cuộc cả hai đều hả dạ. Chỉ có ông thầy bị gẫy cả hai chân.
Phật pháp có nhiều pháp môn tùy cơ thích ứng. Nếu khuôn theo định kiến riêng, ta đả kích, đập cho bằng gẫy pháp môn tu của người khác thì thật là tội nghiệp cho đức Phật.
http://www.b-lốc.vn/2015/09/2-e-tu.html
Hot, xem nhiều
Xem nhiều trong tuần
-
Hoa sen trong Phật giáo được gọi với cái tên Liên hoa, hoa sen tượng trưng cho cõi Cực lạc tịnh thổ. Biểu tượng hoa sen được dùng rất nhi...
-
Trên lĩnh vực tín ngưỡng và văn hoá, bánh xe cũng là một biểu tượng rất phổ biến trong các truyền thống tôn giáo tại nhiều châu lục khác ...
-
01. Chùa Vĩnh Nghiêm : (nguồn http://vuonhoaphatgiao.com) Chùa Vĩnh Nghiêm là ngôi chùa lớn và nổi tiếng của TPHCM. Con đường phía trước c...
Danh mục
Vô Thường
Một cũng chấp, hai cũng chấp
Chất chứa trong lòng chi mà khổ
Trăm điều bỏ, ngàn điều bỏ
Thong dong tự tại thế mà vui.
***
Trăm năm trước thì ta chưa gặp
Trăm năm sau biết có gặp lại không?
Cuộc đời sắc sắc không không
Thôi thì ta hãy hết lòng với nhau
***
Vô minh rớt lại ta bà
Soi trong tự tánh thấy ta lại về
Thoát ra từ vực u mê
Vô thường được mất có hề chi đâu.
***
Mây chiều mây nối hoàng hôn
Sắc không một bóng du hồn mười phương
Tha nhân ngồi quán vô thường
Kết dòng thánh mộng vui đường như lai
Chất chứa trong lòng chi mà khổ
Trăm điều bỏ, ngàn điều bỏ
Thong dong tự tại thế mà vui.
***
Trăm năm trước thì ta chưa gặp
Trăm năm sau biết có gặp lại không?
Cuộc đời sắc sắc không không
Thôi thì ta hãy hết lòng với nhau
***
Vô minh rớt lại ta bà
Soi trong tự tánh thấy ta lại về
Thoát ra từ vực u mê
Vô thường được mất có hề chi đâu.
***
Mây chiều mây nối hoàng hôn
Sắc không một bóng du hồn mười phương
Tha nhân ngồi quán vô thường
Kết dòng thánh mộng vui đường như lai